Bảo hiểm nhân thọ chỉ mua được khi ta chưa cần, nhưng khi cần thì lại không thể mua được dù ta có rất nhiều tiền.
Đầu năm 2004, tôi tham gia khóa đào tạo đại lý đầu tiên tại văn phòng Prudential của tỉnh Cà mau. Lớp học gồm có gần 60 học viên tham gia, thời gian học là 12 ngày liên tục. Ngày thi tốt nghiệp tôi đạt điểm khá cao, ra trường với bao ý chí háo hức quyết tâm tự hứa với bản thân là bằng mọi giá phải thành công để kiếm tiền, nhằm cải thiện cuộc sống và nuôi các con ăn học. Vì thế tôi đến ngay khách hàng mục tiêu trước khi tham gia lớp học.
Sau 12 ngày học lý thuyết, tôi đã ký được hợp đồng đầu tiên. Tôi ra về với lòng phấn khởi và cứ thế sau giờ tan sở vào các ngày thứ 7, chủ nhật, tôi sắp xếp công việc gia đình cho hợp lý, miệt mài chăm chỉ không quản ngại mưa nắng, xa xôi đến tư vấn khách hàng. Tháng lương đầu tiên trong nghề tư vấn bảo hiểm của tôi là 2,54 triệu đồng. Số tiền cao gấp mấy lần so với đồng lương công chức mà tôi đang làm trong một cơ quan cấp sở lúc bấy giờ.
Bên cạnh đó, tôi không những tư vấn trong tỉnh đang sống và công tác, mà còn tư vấn cho khách hàng là người nhà, người thân trong gia đình họ hàng hai bên ở xa nữa. Tôi điện thoại cho người chị bà con chú bác bên chồng (hiện gia đình chị đang sinh sống ở thị xã Rạch Sỏi, tỉnh Kiên Giang) để nói về bảo hiểm. Chị liền mời hai vợ chồng qua chơi rồi nói chuyện bảo hiểm cho cả hai vợ chồng chị nghe.
Nhận được lời mời từ anh chị, lòng tôi vui như mở cờ. Cuối tuần, tôi sắp xếp công việc nhà, dặn dò các con rồi vợ chồng tôi lên đường rong ruổi qua tỉnh Kiên Giang. Lần đầu tiên tôi đi xe máy xa, đường đi phải qua sông, qua phà mệt mỏi vô cùng, nhưng khi gặp được anh, chị nghe tôi tư vấn mọi quyền lợi bảo hiểm anh, chị lắng nghe từng chi tiết cụ thể như khi đáo hạn hợp đồng thì nhận được bao nhiêu?. Khi ốm đau nằm viện được chi trả ra sao?. Khi không may gặp sự cố rủi ro trong cuộc sống thì được bồi thường như thế nào?...
Tôi nhấn mạnh rằng điều quan trọng là anh, chị phải tích lũy để lo cho tuổi về già. Mai đây khi các cháu trưởng thành, ra riêng thì ai phụng dưỡng và nuôi anh, chị. Vì anh chị tôi phần đông là con gái. Anh và chị nghe xong liền ký ngay 2 hợp đồng sản phẩm "Phú An Khang Hưu Trí" và đồng ý mua hết tất cả quyền lợi hỗ trợ, đan xen cho nhau, để cả hai khi không may xảy ra sự cố thì được hưởng trọn vẹn không phải đóng phí mà còn được nhận tiền hàng năm... Và chị còn thuyết phục động viên vợ chồng đứa con gái lớn của anh chị tham gia một hợp đồng "Phú Thành Tài" cho bé.
Chia tay gia đình anh, chị, tôi ra về với lòng đầy tự tin và vui sướng vì mình tư vấn thành công ký được 3 hợp đồng mang về, không có gì để tả hết được niềm vui, tâm trạng của tôi lúc này. Bao mệt mỏi lo âu đều tiêu tan hết. Thế nhưng sau đó không lâu, chị tôi gọi điện qua bảo là chị nghe bên này người dân buôn bán ở chợ, họ nói mua bảo hiểm nào là bị lỗ, nào là bị người ta lừa lấy hết tiền của mình đi, nên chị hoang mang không muốn tiếp tục tham gia nữa. Vợ chồng tôi thuyết phục, giải thích mãi sau chị mới yên tâm.
Thế nhưng, ông bà ta thường nói "mình tính không bằng trời tính", chị tôi buôn bán ở chợ dồn hết tiền, vốn vào chơi hụi và thế là bị người ta giật mất một số tiền rất lớn. Rồi chị điện sang báo với tôi là chị không tiếp tục đóng bảo hiểm được nữa, tôi nghe mà lòng buồn vô cùng. Sau một lúc nghe vợ chồng tôi thuyết phục, động viên, chị cũng nói là không còn khả năng nữa rồi thôi.
Một thời gian ngắn không bao lâu, vợ chồng tôi lại nhận được điện thoại của đứa cháu gái gọi qua cũng vào đầu buổi tối, ở đầu dây bên kia nghe giọng cháu nghẹn ngào, mãi sau cháu mới thốt nên lời nói rằng "cậu mợ ơi, ba cháu chết rồi". Tim tôi như nghẹt thở, định thần một lúc tôi chợt nhớ ra là nếu hợp đồng bảo hiểm của anh, chị chưa đóng phí thì bây giờ nguy to rồi. Tôi lao ngay vào mở máy, vì máy nhà tôi đã được kết nối mạng với hệ thống của công ty, nên chỉ trong ít phút tôi đã dò tìm được họ tên của anh và đã được công ty đóng phí tự động để bảo vệ quyền lợi cho khách hàng.
Tôi như trút được gánh nặng ngàn cân, thở phào nhẹ nhõm. Sau khi thấy nét mặt tôi trở lại bình thường, không căng thẳng lo âu nữa. Hợp đồng của anh đã tham gia đóng phí liên tục trên 3 năm nên công ty đã lấy số tiền lãi ra đóng vào cho hợp đồng này rồi. Còn như nếu hợp đồng mới tham gia được 1 đến dưới 3 năm mà để trễ mất thời gian, công ty gia hạn là 60 ngày (hai tháng). trong thời gian này, nếu khách hàng không đóng phí coi như hợp đồng đã mất hiệu lực. Trường hợp này nếu không may khách hàng gặp sự cố rủi ro, công ty sẽ không bồi thường và khách hàng sẽ chịu mọi thiệt thòi về phần mình.
Ngay sáng sớm hôm sau, vợ chồng tôi lại đi qua Kiên Giang để dự đám tang anh. Lo xong đám tang, tôi ra văn phòng Prudential đặt tại Rạch Sỏi để làm thủ tục nhận quyền lợi cho anh. Sau khi gặp các nhân viên chăm sóc khách hàng hướng dẫn điền các thông tin xong, tôi trở về Cà Mau tiếp tục công việc. Ngày lại ngày, tôi làm việc tại văn phòng sở. Hết giờ, tôi lại miệt mài với công việc tư vấn bảo hiểm, tôi say mê và quên hết mọi trở ngại khó khăn. Cuộc sống của gia đình tôi ngày dần ổn định và khá lên nhiều.
Rồi chẳng bao lâu, chị tôi điện thoại qua báo rằng nhận được tiền công ty chi trả quyền lợi cho anh rồi. Chị còn nói số tiền đó chị chia ra một phần chị đầu tư thêm vào làm vốn kinh doanh, buôn bán ở chợ, phần còn lại để dành ra cho các con ăn học và một ít làm quà cho cháu ngoại... Lúc đó, lòng tôi cảm thấy trào dâng một niềm vui nho nhỏ vì mình đã đem đến quyền lợi đến cho gia đình chị. Dẫu rằng người thân đã ra đi, mất mát to lớn đối với gia đình, mẹ con chị. Song với số tiền bảo hiểm của anh, 5 mẹ con chị đỡ rất nhiều trong cuộc sống.
Còn hợp đồng của chị, anh đứng tên mua thì được miễn đóng phí từ ngày anh tôi mất và hàng năm chị ra văn phòng Rạch Sỏi nhận quyền lợi hỗ trợ người hôn phối đều đặn. Về già, chị tôi đã có một khoản tiền lớn trong hợp đồng còn lại, giúp chị yên tâm sống vui vẻ với con cháu trong phần đời con lại. Giờ đây, cứ đến ngày đám giỗ của anh, vợ chồng tôi lại qua dự với mẹ con chị và chị còn nhắc lại giá như hồi đó chịu bỏ luôn không tiếp tục đóng 2 hợp đồng bảo hiểm, có lẽ giờ đây cuộc sống không biết thế nào. Chị cảm ơn vợ chồng tôi đã động viên, phân tích cho chị hiểu về bảo hiểm nhân thọ có lợi ích trong cuộc sống đối với gia đình chị. Đúng là bảo hiểm nhân thọ chỉ mua được khi ta chưa cần, mà khi cần thì lại không thể mua được dù ta có rất nhiều tiền.
Sự việc của chị là một nhân chứng cụ thể, thiết thực về lợi ích của việc tham gia bảo hiểm nhân thọ. Bản thân tôi cũng rút ra được nhiều kinh nghiệm trong công việc tư vấn bảo hiểm cho những năm tháng tiếp theo.
Cuộc thi “Bảo hiểm nhân thọ thay đổi cuộc sống tôi” do báo VnExpress phối hợp cùng Công ty Bảo hiểm Nhân thọ Prudential tổ chức. Chương trình sẽ diễn ra trong 6 tuần, bắt đầu từ ngày 7/10 đến 17/11. Độc giả gửi bài viết về media@vnexpress.net.
|
Trần Thị Hoài An